Tuesday, April 20, 2010

Thi Ca công giáo


Vâng lời Thầy con xin thả lưới
Phục sinh 3 năm C-2010

Vâng lời Thầy con xin thả lưới
Dù cả đêm chẳng bắt được mẻ nào
Thuyền nhẹ tênh nhưng lòng buồn rười rượi
Biết mai này sẽ sinh sống làm sao?!

Vâng lời Thầy con xin thả lưới
Dù trắng đêm mệt mỏi vô cùng
Bên phải mạn thuyền vừa tung xuống dưới
Cá đâu chui đầy lưới sắp rách tung?

Leo lên bờ vội vàng mặc áo
Thấy lỗi vô cùng nghi ngại lưới gieo
Thầy mỉm cười rồi Thầy lại bảo
Bỏ lưới theo Thầy, con cũng liều

Vâng lời Thầy con xin bỏ lưới
Lưới cá chưa xong, Thầy lại bảo lưới người!
Xác thì khỏe nhưng hồn con yếu đuối
Nhưng quyết theo Thầy dù chưa biết chốn nơi

Rồi cứ thế con đi Thầy ạ
Bỏ biển lên bờ, bỏ hàng họ, tương lai
Nhưng có lần Thầy hỏi làm con buồn quá
Nếu bỏ Thầy giờ con biết theo ai?

Con hỏi thế, nhưng không phải là hỏi lại
Vì trong con, Thầy đã biết câu trả lời
Con bộc trực nghĩ sao nói vậy
Nhưng Thầy biết con thương Thầy lắm Thầy ơi!

Có lần Thầy chợt hỏi mọi người
“Thầy là ai?” con thảng thốt trả lời:
Thầy là con Thiên Chúa Trời hằng hữu
Thầy lại khen con: “chính Cha ta chọn ngươi!”

Dù là tin nhưng lắm phen yếu đuối
Có một lần Thầy đi trên biển khơi
Con tưởng là ma, nhưng nếu thực là Thầy cho con đi với
Đi được mấy bước con đã sắp chìm rồi!

Lần Thầy ngủ trên biển đêm sóng gió dữ
Thuyền sắp chìm Thầy vẫn ngủ, tàu nghiêng
Thức Thầy dậy, Thầy quát cho sóng gió
Lặng như tờ, rồi mắng con thiếu đức tin!

Rồi lần Thầy muốn vào Giê-ru-sa-lem
Nơi Thầy biết chắc sẽ bị đau khổ kiếm tìm
Con cản Thầy đừng đi, Thầy quay lại nghiêm:
“Sa-tan, lui lại đằng sau…” con đành im!

Biết thế, Thầy vẫn giao con chìa khóa
Cửa trên trời dưới đất con cầm canh
Thầy bảo giữ, thì con cố giữ đó
Nhưng lắm lo bao chuyện chẳng đặng đành!

Chợt trong bữa ăn Thầy đòi rửa chân cả bọn
Thầy rửa ai cũng mặc, nhưng nhất định không con!
Thầy bảo không cho Thầy rửa tức là con không muốn
Chung phần với Thầy! thôi thì rửa cả đầu, tay luôn!

Thầy nhớ không sau buổi ăn tối sau cùng
Hát thánh vịnh xong, lên núi Ô-liu chung
Con hứa không bỏ Thầy, Thầy bảo ba lần đúng
Con chối Thầy trước gà gáy bình minh!

Đêm cuối cùng có ai mà biết được
Ngoài riêng mình Thầy trong thổn thức khổ đau
Chúng con ngủ mê, Thầy gọi thức, lại ngủ
Chúng con bỏ Thầy trong giờ phút cuối sau

Rồi chúng đến giữa đêm đen với khí giới
Có Giu-đa dẫn lối tìm bắt Thầy
Hắn ôm hôn Thầy! ôi nụ hôn giả dối!
Con muốn cứu Thầy cùng chạy thoát khỏi đây…

Con rút kiếm chém đứt tai một đứa nào
Thầy bảo con hãy xỏ kiếm vào bao
“Kẻ dùng kiếm sẽ chết vì lưỡi kiếm”
Nhìn chúng bắt Thầy đi mà thổn thức nghẹn ngào!

Rồi chúng con đứa nào cũng chạy trốn
Con theo Thầy chỉ khuất bóng xa xa
Ơi hỡi Thầy ơi giờ Thầy trong nguy khốn
Nước mắt con cứ ứa xuống nhạt nhòa!

Nửa đêm hôm con theo vào dinh tòa
Dù giả vờ nhưng có đứa nhận ra
Chúng hỏi ba lần con chối cả
Và Thầy ơi con nghe tiếng canh gà!

Thầy nhìn con mắt buồn không trách móc
Con ra ngoài ngồi một mình khóc lóc
Vừa hứa với Thầy chỉ vào chiều hôm trước
Giờ lại chối Thầy mặt trời chưa kịp mọc!

Thôi thế thôi bây giờ thôi hết
Con theo chân Thầy lên đồi chết
Trở về đời bơ vơ con không biết
Sẽ làm gì cho hết kiếp Thầy ơi!

Nhưng sau ba ngày Thầy chợt phục sinh
Mộ đá kia khăn liệm còn nguyên bên
Con chạy ra không thấy Thầy yêu kính
Về Ga-li-lê Thầy hiện đến nguyên hình!

Thầy hỏi con mấy lần Thầy có nhớ
“Có yêu Thầy không?” con bảo yêu Thầy
Lần thứ ba con nghẹn buồn tiếng thở
Thầy bảo con hãy chăm sóc chiên bầy

Vâng,
Vâng lời Thầy con xin thả lưới
Dù đời con trôi góc biển chân trời
Con xin theo Thầy từ ban đầu đến cuối
Và học Thầy yêu để sống chết vì người!

Vâng,
Vâng lời Thầy con xin thả lưới
Hay Thầy bảo con làm gì đi nữa Thầy ơi!

lykhách

2 comments:

  1. Ha! post thành công rồi! chúc mừng chị Hà.

    Cám ơn chị nhiều.

    ReplyDelete
  2. Khoc lam dong long Chua nen Chua bat somebody phai learned how to do it, it took forever...ngay mai vo so lam ngu guc

    ReplyDelete