Saturday, December 25, 2010
CHÚA NHẬT GIÁNG SINH
“Họ hối hả tới nơi và gặp thấy Maria, Giuse và Hài Nhi nằm trong máng cỏ”
“Con Thiên Chúa đã làm người” Đây là tin vui, tin mừng, tin cứu rỗi cho con người tội lỗi chúng ta. Lịch sử tội lỗi và sự chết của con người đã tìm thấy ánh sáng của Tin Mừng Cứu Rỗi. Mầu nhiệm “Con Chúa nhập thể” đã trả lại cho người ơn được làm con Thiên Chúa, lấy lại cho con người hình ảnh của Chúa mà ông bà tổ tiên loài người đã đánh mất vì “tội không vâng phục”. Con người, cũng từ hôm nay, có cơ hội để tìm lại giá trị của cuộc đời mình.
“Con Thiên Chúa đã làm người”. Thiên Chúa đã không bỏ rơi con người. Ngài đã không quên chúng ta, mặc dầu chúng ta chẳng xứng đáng và cũng rất đáng “bị bỏ quên” vì sự phản trắc và bất xứng của mình. Mãi mãi tình yêu của Thiên Chúa vẫn trung tín và yêu thương. Ngài sẵn sàng bỏ cả 99 con chiên trên rừng vắng để cứu vớt 1 con chiên bị lạc lối. Nơi trái tim của Chúa không có chỗ cho những từ ngữ :loại trừ hay xua đuổi.
“Con Thiên Chúa đã làm người ” Thiên Chúa yêu thương con người bằng “tình người”. Ngài đối xử với con người không khách sáo, không xa cách, không “sĩ”; nhưng trái lại, Ngài yêu bằng một thứ tình yêu thật “người”:cùng đồng hành với con người, chia sẻ thân phận yếu đuối và tội lỗi của con người, và nhất là tạo cơ hội cho mỗi người chúng ta thật gần gũi, thật tình cảm với tất cả những ai muốn chạy đến với Ngài.
“Hài nhi nằm trong máng cỏ” Ngài vẫn nằm đấy, vui vẻ, giang rộng tay để mời gọi chúng ta đến với Ngài. Với hình hài của một trẻ thơ, ngây thơ, dễ thương, thật gần gũi, luôn mời gọi tất cả chúng ta hãy “hối hả” đến với Ngài đễ lãnh được “bình an và hạnh phúc” cho những con người thiện tâm.
Lời cầu nguyện:
Lạy Chúa Hài Đồng Giêsu, Chúa thật dễ thương, thật thơ ngây trong trắng. Chúa đến với con người chúng con như một con người thật bình thường, thật đơn giản. Chúa đã chọn con người nhập thể để nói lên tình yêu của Chúa muốn gần gũi với chúng con. Xin giúp chúng con đừng mặc cảm khi đến với Chúa, nhưng xin dạy chúng con khi yêu thương, chúng con đừng làm “mặt lạ” với anh em mình. Xin Chúa Hài Nhi dạy chúng con bài học yêu thương là chấp nhận cả những thiếu sót và lầm lỗi của anh em mình, nhất là không bao giờ có thái độ “loại trừ” anh em mình, vì tất cả chúng con đều là hình ảnh của Chúa. Amen.
Lm JB Phan Kế Sự
Wednesday, December 22, 2010
Layman's 10 commandments.
1] Prayer is not a "spare wheel" that you pull out when in trouble, but it is a "steering wheel" that directs the right path throughout.
2] So a Car's WINDSHIELD is so large & the Rear view Mirror is so small? Because our PAST is not as important as our FUTURE. So, Look Ahead and Move on.
3] Friendship is like a BOOK. It takes few seconds to burn, but it takes years to write.
4] All things in life are temporary. If going well, enjoy it, they will not last forever. If going wrong, don't worry, they can't last long either.
5] Old Friends are Gold! New Friends are Diamond! If you get a Diamond, don't forget the Gold! Because to hold a Diamond, you always need a Base of Gold!
6] Often when we lose hope and think this is the end, GOD smiles from above and says, "Relax, sweetheart, it's just a bend, not the end!
7] When GOD solves your problems, you have faith in HIS abilities; when GOD doesn't solve your problems HE has faith in your abilities.
8] A blind person asked St. Anthony: "Can there be anything worse than losing eye sight?" He replied: "Yes, losing your vision!"
9] When you pray for others, God listens to you and blesses them, and sometimes, when you are safe and happy, remember that someone has prayed for you.
10] WORRYING does not take away tomorrow's TROUBLES, it takes away today's PEACE.
from Internet.
Thursday, December 2, 2010
THIÊN CHÚA TÌM KIẾM CON NGƯỜI
Chuyện kể rằng, có hai người bạn chia tay nhau đi tìm điều qúy giá nhất trên đời. Họ hẹn sẽ gặp lại sau khi đã tìm thấy.
Người thứ nhất đi tìm viên ngọc qúy. Bất cứ nơi nào bán đá qúy, anh đều tìm đến. Cuối cùng, anh cũng mãn nguyện vì đã tìm được viên ngọc qúy, anh trở lại quê hương chờ bạn.
Người thứ hai đi tìm Chúa. Anh đi khắp nơi thọ giáo các bậc thánh hiền, cặm cụi đọc sách, nghiền ngẫm, nhưng vẫn không tìm được Chúa.
Nhiều năm trôi qua, đang lúc tuyệt vọng, anh nhìn dòng sông lững lờ: một đàn vịt con đang bơi lội tung tăng. Trong khi vịt mẹ tìm con, thì bày con lại cứ muốn rời mẹ đi tìm ăn riêng. Vịt mẹ chẳng hề tỏ vẻ giận dữ, cứ lẽo đẽo theo bày con và gom chúng lại. Thấy cảnh vịt mẹ mải mê tìm con như thế, anh mỉm cười trở về quê hương.
Khi người bạn hỏi điều qúy mà anh đã tìm được là gì mà khiến gương mặt anh rạng rỡ như thế. Lúc đó, con người trở về với hai bàn tay trắng, nhưng tâm hồn tràn ngập niềm vui mới thốt lên:
- Điều qúy giá mà tôi đã tìm thấy, đó là trong khi tôi đi tìm Chúa, thì chính Người đã đi tìm tôi.
***
“Ngôi Lời đã nhập thể, và cư ngụ giữa chúng ta” (Ga 1,14). Nhiều khi chúng ta tưởng mình đi tìm Chúa, nhưng thật sự là chính Chúa đi tìm chúng ta trước.
Ngay khi con người sa ngã phạm tội, Thiên Chúa đã lên kế hoạch cứu chuộc.
Ngay khi con người phản bội bất trung, Thiên Chúa đã mở lối cho họ quay bước trở về.
Ngay khi con người vô phương cứu lấy chính mình, Thiên Chúa đã sai Con Một đem thân cứu độ
Đêm nay là đêm giao duyên đất trời, đêm hội hoa đăng, đêm đầy ánh sáng, đêm Thiên Chúa viếng thăm con người. Đúng như thông điệp chứa chan hy vọng của tiên tri Isaia: “Một Hài Nhi đã sinh ra cho chúng ta và một Người Con đã được ban tặng cho chúng ta” (Is 9,5).
Con người không thể lên tới Thiên Chúa, nên Thiên Chúa đã xuống với con người. Chúa xuống trần gian để cho trần gian biết đường về trời. Chúa mặc lấy bản tính con người để cho con người trở nên con cái Chúa, thánh Gioan viết: “Những ai tin ở Người thì Người ban cho quyền được làm con Thiên Chúa” (Ga 1,12).
Giáng sinh là mùa tặng quà: “Đức Giêsu là quà tặng qúy giá nhất Thiên Chúa trao gởi cho con người (x Ga 3,16). Đến lượt mình, chúng ta cũng hãy trao tặng cho anh em những gì họ cần thiết nhất, với tất cả lòng yêu qúy, trân trọng như chúng ta đang dâng tặng cho chính Hài Nhi Giêsu. Những kẻ nhỏ bé nhất, những người cô độc nhất, những kẻ chịu nhiều đau khổ nhất lại chính là những con người cần được tặng quà nhất. Chúng ta cần chứng tỏ rằng họ đáng kể đối với chúng ta, rằng tên họ chiếm một vị trí trong quả tim chúng ta. Đó chính là quà tặng mà Hài Nhi Giêsu đang mong đợi.
Một cách nào đó, khi tặng quà, chúng ta muốn trao ban vô vị lợi, trao ban không tính toán, trao ban trọn vẹn. Mẹ Têrêsa Calcutta định nghĩa: “Kitô hữu là người trao ban chính bản thân mình”.
***
Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa đã tìm kiếm chúng con, đã cứu chuộc chúng con, và đã cho chúng con được làm con Chúa. Xin cho chúng con mau mắn đáp lại tình yêu bao la của Chúa bằng cách yêu thương anh em với tất cả trái tim nồng cháy của chúng con. Amen!
Thiên Phúc
Friday, November 19, 2010
Chúa Kitô Vua
1.Nước Chúa.
Một họa sĩ muốn vẽ bức tranh diển tả nước Chúa, ông đi hỏi ba người một câu hỏi sau đây: “Điều gì quan trọng nhất trong cuộc sống?”.
-Linh mục trả lời: “Niềm tin giúp tôi sống và làm việc thật tốt cho tôi và cho người khác”.
-Bạn trẻ trả lời: “Tình yêu giúp tôi yêu đời và yêu người, sống có ý nghĩa cho tôi và cho tha nhân”.
-Anh lính trả lời: “Sự bình an làm cho tôi không còn lo sợ và bị đe dọa phải chết vì chiến tranh”.
Ông hoạ sĩ lấy ba ý tưởng đó để vẽ bức tranh nước Chúa với ba khuôn mặt. Khuôn mặt người cha biểu lộ niềm tin vào cuộc sống và vào tương lai của cuộc đời. Khuôn mặt người mẹ phát ra tình yêu thương bao phủ mái nhà. Khuôn mặt đứa con đầy an vui và thanh thản trong bầu khí tin yêu và hy vọng. Ông hoạ sĩ đặt tên cho bức tranh là “mái ấm gia đình”, hình ảnh của nước Chúa.
2.Công dân nước trời.
Nơi đâu có niềm tin, tình yêu thương và sự an bình: nơi đó là nước Chúa. Các môn đệ đã hỏi Chúa : “Nước Chúa ở đâu?”. Chúa trả lời: “Nước Chúa ở giữa chúng con, ở trong lòng chúng con”. Nếu mỗi gia đình, mỗi cộng đoàn tạo nên được sự tín nhiệm lẫn nhau, lấy tình thương mà cư xử với nhau và cố gắng sống trong sự hoà thuận… thì nước Chúa thật sự đang phát sinh và phát triển giữa chúng ta, ở tại nơi đây và ngay lúc này.
3.Nước hạnh phúc.
Phúc cho ai biết sống đạo, biết sống hiền lành, biết sống yêu thương, biết sống thuận hòa…vì họ thuộc về nước Chúa và nước trời là của họ, (bát phúc). Thánh Phanxicô Assisi đã diển tả nước Chúa trong bài hát “Kinh hoà bình” tuyệt vời như sau: “Đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm…Đem tin kính vào nơi nghi nan, đem trông cậy vào nơi thất vọng, đem ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn ưu sầu…”. Xin thần linh Chúa ban cho những ai có lòng thiện tâm ơn an bình. Chớ gì nước Chúa mau trị đến trong tâm hồn của mỗi người chúng ta.
Wednesday, October 27, 2010
Cầu Nguyện
không có giờ đi vào sa mạc
để ở bên Chúa và trò chuyện với Ngài.
Nhưng thật ra sa mạc ở sát bên con.
Chỉ cần một chút cố gắng của tình yêu
là con có thể tạo ra sa mạc.
Mỗi ngày có biết bao giây phút có thể gặp Chúa
mà con đã bỏ mất:
Khi chờ một người bạn,
chờ đèn xanh ở ngã tư,
chờ món hàng đang được gói.
Khi lên cầu thang,
khi đến nơi làm việc,
khi kẹt xe,
khi cúp điện bất ngờ.
Thay vì bực bội hay nóng ruột
con lại thấy mình sống an bình
trong sự hiện diện của Chúa.
Lạy Chúa,
những sa mạc ngắn ngủi hằng ngày
giúp con tỉnh thức
để nhạy cảm với ý Chúa.
Xin cho con yêu mến Chúa hơn
để tìm ra những sa mạc mới
và vui vẻ bước vào.
(gợi hứng từ Madeleine Delbrêl)
Sunday, October 24, 2010
BIẾT BẰNG CON TIM
Sau vài giây thinh lặng, một giáo sĩ già đề nghị : “Thưa ngài, ngài có thể đọc thánh vịnh 23 chứ ?”
Nhà nghệ sĩ thoáng ngỡ ngàng. Rồi ông nói : “Tôi sẵn sàng chiều ý ngài, với một điều kiện là khi tôi đọc xong, ngài cũng phải làm như tôi.”
Giáo sĩ đáp : “Tôi à ? Tôi đâu phải nhà hùng biện ? Nhưng nếu ngài muốn, tôi xin sẵn lòng.”
Nhà nghệ sĩ bắt đầu đọc. Giọng điệu tuyệt vời. Khán giả ngây ngất. Và khi kết thúc, một tràng pháo tay như sấm vang dội khắp phòng.
Rồi đến lượt vị giáo sĩ. Âm giọng bình thường, điệu bộ không có. Khi ngài đọc xong, chẳng ai vỗ tay. nhưng mọi cặp mắt đều ướt lệ. Nhiều người gục đầu.
Nhà nghệ sĩ bước tới, đặt tay trên vai vị giáo sĩ nói : “Thưa quí vị, lời tôi chỉ đi tới đôi tai quí vị, còn lời vị này đi vào con tim quí vị”.
"Chúa là mục tử chăn dắt con, con chẳng thiếu thốn gì.
Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho con nằm nghỉ.
Người đưa con tới dòng nước trong lành và bổ sức cho con.
Người dẫn con trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của Người.
Lạy Chúa, dầu qua thung lũng âm u con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng.
Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm.
Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù.
Đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm, ly rượu con đầy tràn chan chứa.
Lòng nhân hậu và tình thương Chúa, ấp ủ con suốt cả cuộc đời,
và con được ở đền Người những ngày tháng, những năm dài triền miên"
Monday, October 11, 2010
Sunday, October 3, 2010
Tôi đã gặp
Họ ngồi thu mình, trầm ngâm trước hoàng hôn, nhìn ngày tắt dần. Họ yên lặng, lòng rung động vì một bản thánh ca êm dịu đầy ý nghiã. Họ bùi ngùi xúc động nhìn cảnh ông cụ già nâng niu bế cháu trên tay. Họ lặng lẽ nắm tay người bệnh họ đến thăm viếng để chia bớt những ưu tư lo lắng. Họ kín đáo cúi nhặt một chút rác nơi hành lang, như một đóng góp nhỏ cho cuộc đời. Họ thinh lặng một giây lát để dâng lời tạ ơn nơi một góc bàn vắng trong nhà hàng ăn.
Họ là những người yêu mến một Thiên Chúa thầm lặng qua những giây phút tầm thường nhất trong ngày. Họ tin và sống với những ân sủng đơn sơ của một cuộc đời bình dị. Cuộc đời của họ là một chuỗi những giây phút thánh khi họ gặp Thiên Chúa.
Họ sống rất bình thường, chân thật, với một xác tín rằng có những niềm vui ở trên những trở ngại thử thách, ở trên những tầm thường của cuộc sống, và vượt trên những bóng tối quanh quẩn nơi xã hội.
Cuộc sống có giá trị và ý nghĩa nhờ những gì huyền diệu và siêu nhiên vượt trên giá trị đời thường.
Họ là những người đang đi tìm kiếm Chúa trong mọi biến cố của cuộc sống, dù là một việc nhỏ nhoi nhất. Trái tim họ dễ rung động vì họ sống nhiều nơi tâm linh.
Ðối với họ, dù cho mọi sự có thiếu vắng hoặc mất đi, một cuộc sống với đầy ân sủng và tình yêu là đủ.
• • •
"Mục tiêu của cuộc đời là sống mãi với Thiên Chúa ..."
(Nguyên Lý Nền Tảng)
- Vũ Tiến
Sunday, September 26, 2010
Cuộc đời là…
Cuộc đời là cơ may, hãy chớp lấy.
Cuộc đời là hương sắc, hãy ngắm nhìn.
Cuộc đời là ân phước, hãy tận hưởng.
Cuộc đời là giấc mơ, hãy biến nó thành hiện thực.
Cuộc đời là thử thách, hãy biết đối đầu.
Cuộc đời là bổn phận, hãy hòan thành.
Cuộc đời là sân chơi, hãy vào cuộc.
Cuộc đời là gia bảo, hãy nâng niu.
Cuộc đời là báu vật, hãy giữ gìn.
Cuộc đời là tình yêu, hãy vui hưởng.
Cuộc đời là bí ẩn, hãy khám phá.
Cuộc đời là hẹn ước, hãy thực hiện lời hứa.
Cuộc đời là sầu thảm, hãy vượt qua.
Cuộc đời là ca khúc, hãy tấu lên...
(Mẹ Têrêxa)
Sunday, September 19, 2010
Hôm nay tôi thức dậy sớm ...
Tôi nhẹ nhàng rời khỏi giường, mở rộng lòng cho sự thinh lặng chung quanh tôi. Ðây là những giây phút bắt đầu ngày. Tâm trí tôi còn nhẹ nhàng thanh thản.
Ðây là lúc tôi cần thức tỉnh trái tim của tôi để hướng lòng lên, sống những giây phút tâm linh đầu ngày trước khi những ưu tư lo lắng ồ ạt đến. Trong những giây phút này, khi mà trái tim tôi rất nhạy bén, một tâm tình cao qúy sẽ tô điểm và ảnh hưởng cả ngày của tôi.
Tôi tự hỏi: "Ai, điều gì sẽ làm chủ trái tim tôi hôm nay?"
Nếu tôi không khéo léo, thức dậy với đầy ưu tư, bồn chồn, vội vã, thì những gì là cao qúy, là nhiệm mầu của cuộc sống sẽ bị xô đẩy, dập tắt. Qúa khứ, tương lai sẽ dồn dập chiếm ngự tâm trí của tôi. Tôi sẽ bị lôi cuốn theo dòng đời và chỉ biết sống cho những thực tại một cách máy móc.
Trong các tu viện, thường thuờng các tu sĩ giữ thinh lặng cho đến sau khi dùng bữa sáng. Những giây phút đầu ngày để dành cho thinh lặng nguyện ngắm sẽ hướng dẫn cả cuộc sống tâm linh của họ.
Không cần nhiều. Chỉ cần một khoảnh khắc cầu nguyện. Một sự gặp gỡ nơi tâm điểm của sự sống với Thiên Chúa, Ðấng tác thành nên tôi; một ngừng đọng để cảm nhận Thần Khí Chúa trong tôi.
• • •
Tôi nhẹ nhàng bước lại trước khung cửa sổ. Bóng tối đang tan dần, ánh nắng như rực cháy trên những ngọn cây ở cuối chân trời, lung linh trên những giọt sương đọng trên khung kính.
Tôi kính cẩn cúi đầu. Trong khoảnh khắc linh thiêng này tôi cảm nhận được nâng niu trong bàn tay của Thiên Chúa Quan Phòng.
Và, Ngài sai tôi đi vào đời với một nụ cười trên môi.
- Vũ Tiến-
Saturday, September 4, 2010
Xin dạy cho con.
xin dạy con luôn tươi tắn và dịu dàng
trước mọi biến cố của cuộc sống,
khi con gặp thất vọng, gặp người hờ hững vô tâm,
hay gặp sự bất trung, bất tín
nơi những người con tin tưởng cậy dựa.
Xin giúp con gạt mình sang một bên
để nghĩ đến hạnh phúc người khác,
giấu đi những nỗi phiền muộn của mình
để tránh cho người khác phải đau khổ.
Xin dạy con biết tận dụng đau khổ con gặp trên đời,
để đau khổ làm con thêm mềm mại,
chứ không cứng cỏi hay cay đắng,
làm con nhẫn nại chứ không bực bội,
làm con rộng lòng tha thứ,
chứ không hẹp hòi hay độc đoán, cao kỳ.
Ước gì không ai sút kém đi
vì chịu ảnh hưởng của con,
không ai giảm bớt lòng thanh khiết, chân thật,
lòng cao thượng, tử tế,
chỉ vì đã là bạn đồng hành của con
trong cuộc hành trình về quê hương vĩnh cửu.
Khi con loay hoay với bao nỗi lo âu bối rối,
xin cho con có lúc
thì thầm với Chúa một lời yêu thương.
Ước chi đời con là cuộc đời siêu nhiên,
tràn trề sức mạnh để làm việc thiện,
và kiên quyết nhắm tới lý tưởng nên thánh.
Amen.
(dịch theo Learning Christ
Monday, August 30, 2010
TẤM BÁNH
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,
Chúa đến với chúng con
dưới dạng tấm bánh bình thường.
Tấm bánh chẳng nói gì, chỉ biết lặng lẽ chờ đợi.
Tấm bánh hiện diện là để phục vụ cho con người.
Tấm bánh quá đỗi mong manh, nhỏ bé,
có thể bị ẩm mốc làm hư hoại,
và tan rất mau sau khi được nhận lãnh.
Lạy Chúa Giêsu, có cái gì tương tự
giữa phận làm người và phận làm bánh của Chúa.
Xin cho chúng con biết cách
đến với con người hôm nay:
đơn sơ, khiêm hạ,
không chút vinh quang hay quyền lực.
Nhờ ăn tấm bánh của Chúa,
chúng con cũng trở nên tấm bánh ngon,
được bẻ ra để đáp ứng khẩu vị của nhiều người.
Ước gì chúng con dám rước Chúa
đi vào mọi vùng mờ tối của lòng mình,
để sự hiện diện của Chúa trong con được lớn lên.
Và ước gì chúng con trở thành
những Nhà tạm di động,
đem Chúa đến cho đồng bào
và quê hương chúng con. Amen!
R. Veritas
Thursday, August 26, 2010
. Lịch sử Bức Ảnh
Tất cả các tín hữu Công Giáo đều yêu mến và tôn kính Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp. Bức ảnh được đưa từ đảo Creta thuộc đông nam nước Hy-Lạp, trong biển Égée, đến Roma vào cuối thế kỷ 15, tức khoảng 1495-1497. Câu chuyện như sau.
Một ngày, Bức Ảnh bị đánh cắp khỏi đền thánh tại đảo Creta, do một thương gia, hằng năm vẫn đi buôn định kỳ ở nước Ý. Tạm gọi thương gia là Anrê. Ông Anrê dấu kín Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp trong hàng hóa của mình và xuống tàu vào nước Ý. Con tàu dừng lại nơi nhiều cảng khác nhau, đổ hành khách lên bờ. Ngày kia, giông tố bất ngờ nổi lên khiến các thuyền bè phải mau lẹ tìm bến đậu gần nhất để lánh nạn. Chiếc tàu có thương gia Anrê không kịp giờ tiến vào đất liền. Mọi người trên tàu, từ thủy thủ đoàn đến hành khách, ai nấy đều tưởng giờ cuối cùng đã điểm. Với trọn niềm tin tưởng, họ cùng khẩn nài Thiên Chúa và kêu xin Đức Mẹ ra tay cứu giúp. Bỗng chốc, bầu trời trở lại trong xanh và biển lặng như tờ. Mọi người thở phào và xác tín rằng, đây là phép lạ đến từ Trời Cao. Riêng thương gia Anrê, ông âm thầm hiểu rằng, chính Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp dấu trong hành lý của ông, là Tác Giả của hồng phúc kỳ diệu này. Tuy nhiên, ông không dám tiết lộ chuyện kín đó với ai. Ông sợ rằng, nếu người ta khám phá ra việc ông ăn trộm Bức Ảnh, hẳn ông sẽ bị ném xuống biển như tiên tri Giona ngày xưa!.
Sau nhiều tháng trời lênh đênh từ cảng này sang cảng nọ, thương gia Anrê đặt chân lên thủ đô Roma, kinh thành muôn thưở của Giáo Hội Công Giáo. Ông luôn mang theo Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, bảo vật ông hằng cẩn trọng dấu kín.. Công việc buôn bán hoàn tất, ông thu xếp trở về đảo Creta. Nào ngờ ông ngã bệnh. Ban đầu, chỉ là bệnh nhẹ. Dần dần bệnh trở nặng. Ông Anrê bị bắt buộc phải tìm đến nhà một người bạn - tạm gọi là ông Alessandro - và nhờ bạn chăm sóc. Nhưng cơn bệnh không thuyên giảm, trái lại, mỗi ngày một trầm trọng thêm. Biết mình không thoát chết, ông Anrê ngỏ ý gặp riêng bạn. Ông tha thiết xin bạn giúp ông một công việc hệ trọng sau cùng. Người bạn long trọng hứa sẽ giúp đỡ tận tình. Tin lời bạn, ông Anrê tiết lộ cho bạn biết việc ông đã ăn cắp Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp. Rồi ông nói: "Cái chết gần kề không cho phép tôi mang Bức Ảnh trả lại đền thánh, hầu Bức Ảnh được trưng bày cho mọi tín hữu đến tôn kính. Vậy tôi van xin anh, hãy mang Bức Ảnh Phép Lạ này, đến trao cho một nhà thờ nào đó của thủ đô Roma mà anh thấy là xứng hợp. Có thế, Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp mới lại được tôn kính nơi công cộng!”. Sau khi thành thật thống hối lỗi lầm, thương gia Anrê trút hơi thở cuối cùng.
Giữ lời hứa, ông Alessandro chuẩn bị đưa Bức Ảnh Phép Lạ ra khỏi nhà. Nhưng người vợ - tạm gọi là Anna - khăng khăng ngăn cản. Bà muốn giữ Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp nơi nhà riêng của mình .. Mặc cho mọi lời chồng nói, khi dịu dàng lúc giận dữ, bà Anna vẫn giả điếc làm ngơ. Trước sự gan lì của vợ, ông Alessandro đành chịu thua.
Thấy thái độ người chồng quá yếu, Đức Mẹ phải ra tay can thiệp. Đức Mẹ hiện ra với ông Alessandro trong giấc mộng và nhắc lại lời ông đã long trọng hứa với người bạn quá cố. Giờ đây ông phải cương quyết thi hành. Đức Mẹ hiện ra ba lần, nhưng vô hiệu, vì ông Alessandro quá nể sợ vợ. Lần hiện ra thứ tư, Đức Mẹ nghiêm khắc nói với ông: "Mẹ đã nhắc con ba lần. Nhưng vô ích. Vậy thì, cách tốt nhất để Mẹ có thể ra khỏi nhà con, là chính con phải ra trước!”. Và thật thế, ông Alessandro đã tắt thở sau vỏn vẹn vài ngày lâm bệnh.
Cái chết thảm thương của chồng vẫn không lay chuyển tâm lòng chai cứng của người vợ. Bà Anna cứ giữ nguyên Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp nơi nhà mình. Đức Mẹ lại kiên nhẫn dùng đến sự trung gian của bé gái, con bà Anna. Một ngày, bé chạy đến sà vào lòng bà và nói lớn tiếng: "Má ơi, Má biết không, con vừa trông thấy một Bà thật đẹp, thật sáng láng. Bà Đẹp nói với con: Con hãy đi gặp ngay Má con và lập lại rằng: "Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp muốn được trưng bày cho các tín hữu đến kính viếng trong một nhà thờ ở Roma”.
Cảm kích trước lời nói ngây thơ của đứa con gái, bà Anna chuẩn bị thi hành ý muốn của Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp. Nhưng rồi Satan tìm cách ngăn cản, qua một người đàn bà, bạn của bà Anna. Bà này, sau khi nghe bà Anna thổ lộ ý định, liền trêu chọc và cười nhạo bạn là người nhẹ dạ, dễ tin lời con nít! Nhưng lời nói xúc phạm của người đàn bà bị trừng phạt tức khắc. Bà bị động kinh dữ dội khiến bà phải nhìn nhận lỗi lầm và van xin Đức Mẹ cứu chữa. Vừa khi tay bà chạm đến Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, cơn động kinh ngưng ngay.. Đó là phép lạ đầu tiên minh chứng quyền năng của Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp.
Trước hai sự kiện xảy ra trong thời gian khoảnh khắc - bị ngã bệnh và được chữa lành của bà bạn - bà Anna ngoan ngoãn tuân phục mệnh lệnh của Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp. Nhưng vấn đề được đặt ra. Lúc ấy, vào cuối thế kỷ 15, tại Roma có khoảng 300 nhà thờ. Vậy phải chọn nhà thờ nào, để đặt cho các tín hữu đến kính viếng Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp đây? Để giúp bà Anna, một lần nữa, Đức Mẹ lại hiện ra với cô bé con gái bà và chỉ dẫn rõ ràng như sau: "Mẹ muốn được đặt ở nơi nằm giữa nhà thờ mến yêu của Mẹ, Đức Bà Cả, và nhà thờ quí tử của Mẹ, Gioan Laterano!”.
Địa điểm được Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp chọn, nằm trên đồi Esquilino, trung tâm thủ đô Roma. Đây là nơi được thánh giáo hoàng Cleto (80-92), người kế vị thứ hai của thánh Giáo Hoàng Phêrô, biến ngôi nhà từ-đường của ngài thành nhà nguyện, dâng kính thánh tông đồ Mattêô. Trong thời kỳ Kitô-Giáo bị bách hại dữ dội dưới hai hoàng triều Nerone và Diocletiano, nhà nguyện Thánh Mattêô là nơi hội họp của các tín hữu Kitô. Sang thế kỷ thứ tư, nhà nguyện được thay thế bằng một đền thờ rộng lớn lộng lẫy. Năm 1110, đền thờ Thánh Mattêô được tu bổ và được Đức Giáo Hoàng Pasquale 2 (1099-1118) long trọng thánh hiến. Sau cùng, vào thế kỷ 15, đền thờ được giao cho các tu sĩ dòng thánh Augustino trông coi. Chính tại đền thờ này mà bà Anna đã mang Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp đến giao cho cha Bề Trên các tu sĩ thánh Augustino.
Ngày 27-3-1499, đền thờ Thánh Mattêô chật ních các tín hữu. Họ đến để cầu nguyện và chuẩn bị rước Bức ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp qua các đường phố Roma .. Đang lúc rước kiệu, bỗng một tiếng tung hô vang lên. Một phụ nữ bị bại tay, được khỏi bệnh tức khắc, khi vừa chạm cánh tay bại vào Bức Ảnh phúc lành. Mọi người vui mừng khôn tả.. Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp đã thật sự chinh phục cảm tình của dân thành Roma.
Sau cuộc rước, Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp được long trọng đặt nơi bàn thờ chính của đền thờ Thánh Mattêô. Từ đó, Đức Mẹ không ngừng thi ân giáng phúc cho tất cả những ai thành khẩn chạy đến kêu cầu cùng Mẹ. Đền thờ trở thành nơi hành hương thân thương của các tín hữu, Roma và các vùng phụ cận. Các ơn lành Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp ban cho con cái Ngài nhiều vô kể. Trước sự kiện này, Đức Giáo Hoàng Lêô 10 (1513-1521) quyết định trả lại cho đền thờ Thánh Mattêô tước hiệu ”hiệu tòa” của các vị Hồng Y. Một trong các vị đó là Đức Hồng Y Nerli, nổi tiếng là người sùng kính Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp. Để tỏ tình con thảo và tán dương Mẹ lành ngay cả sau khi chết, Đức Hồng Y xin khắc trên mộ mấy hàng chữ sau đây: "Trong đền thờ thánh Mattêô này .. dưới sự bảo trợ của Nữ Trinh Maria, thánh danh Mẹ vang dội khắp nơi vì các phép lạ Mẹ làm, nơi đây an nghỉ Hồng Y Nerli”.
Danh xưng vừa lộng lẫy vừa dịu hiền "Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp” do chính Mẹ chọn, đã hoàn toàn được minh xác trong vòng 3 kế kỷ. Đó là thời gian Bức Ảnh được tôn kính nơi đền thờ Thánh Mattêô. Sử liệu còn ghi lại rõ ràng không biết bao nhiêu phép lạ Đức Mẹ đã làm. Năm 1600, văn sĩ Panziroli viết: Nhà thờ thánh Mattêô có được một Bức Ảnh Đức Mẹ, làm nhiều phép lạ đến độ, có thể nói đây là ”Nhà Thờ Phép Lạ”. Năm 1618, Lupardo nói về Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp như sau: ”Đây là Bức Ảnh nổi tiếng nhờ các phép lạ Đức Mẹ làm.
Xin trưng dẫn một phép lạ. Một ngày, ông từ giữ đền thờ ăn cắp một số tiền của các tín hữu hành hương dâng cúng cho đền thờ. Sau khi cẩn thận dấu kín trong mình, ông tìm đường nhanh chân trở về nhà. Nhưng lạ lùng thay, ông đi mãi đi hoài mà không tới nhà. Trái lại, ông thấy mình đứng trước đền thờ! Hoảng hồn, ông lại chọn một con đường khác để nhanh chân về nhà. Nhưng lần này cũng thế, sau một hồi đi bộ, ông lại thấy mình đứng trước cửa nhà thờ. Đến lần thứ ba, ông cũng vẫn thấy mình trở lại trước cửa đền thờ Thánh Mattêô. Ông kinh hoàng nhận ra bàn tay Thiên Chúa. Ông thật lòng thống hối và mang trả lại cho Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp tất cả những gì ông đã dại dột ăn cắp. Rồi ông đơn sơ kể lại cho các linh mục nghe câu chuyện lạ lùng trên đây.
2. Bức Ảnh bị lưu lạc
... Cuộc cách mạng Pháp 1789 thổi một cơn lốc tàn ác vào hầu hết các nước Âu châu. Nó gieo rắc kinh hoàng nơi các tín hữu Công Giáo và lôi kéo một số đông giáo dân rơi vào tình trạng khô khan, nguội lạnh hoặc bài xích tôn giáo. Thủ đô Roma, kinh thành muôn thưở của Giáo Hội Công Giáo, cũng chịu chung số phận. Đức Giáo Hoàng Pio 6 (1775-1799) bị bắt và qua đời tại nơi lưu đày. Một đoàn quân đỏ - kẻ thù của Giáo Hội - xâm chiếm Roma. Vào một buổi sáng, người dân thành phố nghe tin quân Pháp chọn đền thờ Thánh Mattêô làm cứ điểm hành quân và sẽ phá hủy tan tành đền thánh!. Các tu sĩ dòng thánh Augustino chỉ kịp giờ chạy đi lánh nạn và mang theo Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp quí yêu .. Quả thật, vài ngày sau, đồi Esquilino bị san bình địa và không để lại vết tích gì của một thời huy hoàng. Không còn nữa cái thời mà toàn dân Roma lũ lượt kéo đến hành hương đền thờ Thánh Mattêô và kêu cầu trước Bức Ảnh phúc lành Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp!.
Bị đuổi khỏi đền thánh, các cha dòng được Đức Giáo Hoàng Pio 7 (1800-1823) đưa về trông coi đền thờ Thánh Maria ở Posterula. Vào thời kỳ Giáo Hội Công Giáo bị bách hại dữ dội, các linh mục không dám trưng bày Bức ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp tại nơi công cộng cho các tín hữu đến kính viếng. Các vị chỉ đặt Bức Ảnh nơi nhà nguyện riêng của đan viện. Bức Ảnh dần dần bị rơi vào quên lãng. Nhưng Chúa Quan Phòng có chương trình riêng của Ngài. Ngoài ra, thánh ý của Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp là muốn được tôn kính ở địa điểm nằm giữa 2 đền thờ Đức Bà Cả và Thánh Gioan Latêranô.
.. Vào năm 1840, có hai người quì trước Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, nơi nhà nguyện của các cha dòng thánh Augustino ở Posterula. Một vị lão thành và một cậu thiếu niên. Vị lão thành là thầy Orsetti, ngoài 70 tuổi, tu sĩ duy nhất còn sống sót của đền thờ Thánh Mattêô. Còn thiếu niên là cậu Michele Marchi. Đang sốt sắng cầu nguyện, bỗng thầy Orsetti giơ tay chỉ Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp và nói với thiếu niên rằng: ”Con nên nhớ kỹ, Bức Ảnh này, trước kia đã từng được mọi người tôn kính nơi đền thờ Thánh Mattêô. Hàng năm đều có tổ chức một lễ lớn mừng kính Đức Mẹ”. Cậu Michele Marchi vừa ghé tai nghe thầy Orsetti giải thích vừa lơ đãng đưa mắt nhìn lên Bức Ảnh.
Vào cuối đời, thầy Orsetti gần như bị mù hẳn. Niềm vui êm ái nhất của thầy là được chuyện vãn với thiếu niên Michele Marchi. Và trăm lần như một, không lần nào thầy không nhắc đến cái thời huy hoàng đầy ân phúc của Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp. Thầy thường nói: ”Michele à, con phải biết rằng, Bức Ảnh Đức Mẹ được tôn kính lâu năm ở đền thờ Thánh Mattêô, cũng chính là Bức Ảnh đang được đặt nơi nhà nguyện này. Con đừng bao giờ quên điều ấy nhé!”. Rồi thầy Orsetti nói thêm: ”Đúng như vậy. Đó là điều chắc chắn. Con có hiểu lời thầy nói không? Ôi, Bức Ảnh này đã từng làm không biết bao nhiêu phép lạ! - O! Era molto miracolosa!”. Cậu thiếu niên lắng nghe lời tâm sự của thầy Orsetti nhưng vẫn không hiểu tại sao thầy cứ nhắc đi nhắc lại cái thời huy hoàng xưa kia của Bức Ảnh.
Năm 1852, thầy Orsetti qua đời, không được diễm phúc trông thấy Bức Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp được phục hồi về chốn cũ.
Một ít lâu sau, Đức Giáo Hoàng chân phước Pio 9 (1846-1878) truyền cho Cha Bề Trên Tổng Quyền dòng Chúa Cứu Thế phải chuyển Nhà Chính của dòng từ Napoli về thủ đô Roma. Vâng lời Đức Thánh Cha, các tu sĩ tức khắc tìm kiếm địa điểm để xây nhà. Tháng 6 năm 1854, các linh mục mua lại Villa Caserta, một biệt thự cũ nằm trên đồi Esquilino. Trong khu vườn của biệt thự, người ta còn thấy tàn tích của đền thờ Thánh Mattêô. Ngôi biệt thự cũ được sửa thành tu viện và một thánh đường được xây cất cạnh tu viện. Thánh đường dâng kính Thánh Alphongsô, Ông Tổ sáng lập dòng Chúa Cứu Thế. Đền thánh mới, được xây trên chính nền cũ của đền thờ Thánh Mattêô, như biểu chứng nối liền dĩ vãng với tương lai .. Thêm vào đó, các tu sĩ dòng Chúa Cứu Thế - con cái Thánh Alphonsô - còn đặc biệt có lòng sùng kính Nữ Trinh Rất Thánh Maria
Saturday, August 21, 2010
Lạy Chúa, Xin Hãy Đến
Xin đừng mỉm cười mà nói rằng
Chúa đã ở bên chúng con rồi.
Có cả triệu người chưa biết Chúa.
Nhưng biết Chúa thì được cái gì ?
Chúa đến để làm gì
nếu đời sống con cái của Chúa
cứ tiếp tục y như cũ ?
Xin hoán cải chúng con.
Xin lay chuyển chúng con.
Ước gì sứ điệp của Chúa
trở nên máu thịt của chúng con,
trở nên lẽ sống của cuộc đời chúng con.
Ước gì sứ điệp đó
lôi chúng con ra khỏi sự an nhiên tự tại,
và đòi buộc chúng con,
làm chúng con không yên.
Bởi lẽ chỉ như thế,
sứ điệp đó mới mang lại cho chúng con
bình an sâu xa,
thứ bình an khác hẳn,
đó là Bình An của Chúa.
(Helder Camara)
Lạy Chúa, xin hãy đến... Amen.
Saturday, August 14, 2010
Kính Mừng Mẹ Maria Hồn Xác Lên Trời
"Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
thần trí tôi hớn hở vui mừng
vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới;
từ nay, hết mọi đời
sẽ khen tôi diễm phúc.
Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
biết bao điều cao cả,
danh Người thật chí thánh chí tôn!
Đời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh,
dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.
Chúa hạ bệ những ai quyền thế,
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
người giàu có, lại đuổi về tay trắng.
Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
như đã hứa cùng cha ông chúng ta,
vì Người nhớ lại lòng thương xót
dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
và cho con cháu đến muôn đời."
Mẹ Maria là người Kitô hữu đầu tiên trong Tân Ước bởi vì Mẹ đã tin vào lời Chúa hứa, một lòng tin hoàn toàn vào Chúa. Cũng như Mẹ Maria, phúc thay cho những ai tin tưởng vào Chúa.
Friday, July 30, 2010
Saturday, July 24, 2010
Chúa đang tạo dựng mỗi người đầy sức sống
Con hết sức kinh ngạc và luôn luôn nghỉ Ngài thật phi thường vượt bực, ngoài sự tưởng tượng của con.
Ngài vẩn đang tạo dựng hàng triệu tinh tú trên trời, và hơn nữa, lạy Chúa, Ngài đã hình thành con từ khi còn là bào thai trong bụng mẹ.
Ngài quan tâm đến con trong từng giây phút đời con.
Ngài nâng đở khuyến khích con trong mọi việc con làm, và Ngài sẽ nâng đở con mãi mãi.
Con xin đặt tất cả lòng tin tưởng nơi Ngài.
Amen
Monday, July 12, 2010
Dự Phần vào Đấng Tình Yêu là Thiên Chúa
Lạy Chúa là Thiên Chúa toàn năng, Chúa yêu thương con nhiều hơn và nồng nàn hơn là chính con yêu mến Chúa.
Chúa muốn dành cho con và những người thân yêu của con chỉ những điều tốt đẹp, niềm vui và sự thánh thiện. Đôi khi điều ấy khiến con bở ngở: cho con?
Tại sao lại cho con giữa hằng triệu người, trong số đó có thật ít người biết Đấng Cứu Thế? Chúa làm cho con ngạc nhiên.
Thế rồi lạy Chúa từ nhân, con nhớ ra là Chúa vẩn yêu thương con, không phải vì con là ai, nhưng vì Chúa là Thiên Chúa.
Con vô cùng vui sướng khi biết được điều này, đó là con được biết Chúa là ai.
Xin Chúa đừng khi nào dể con phải xa lìa Chúa.
Xin Chúa làm cho con được gần Chúa và xin cứ tiếp tục thấy con tốt lành.
Amen
Sunday, July 11, 2010
TÔI ĐÃ GẶP NGÀI
Một đông về lạnh giá,
Trong tiếng vọng thiên thai,
Giữa muôn trùng đêm vắng,
Đã có một hình hài,
Đôi bàn tay rộng mở
Cho người thương mến nhau.
Tôi đã gặp được Ngài,
Nằm phơi mình đây đó,
Nghe gió lạnh tàn hơi,
Một mảnh đời co quắp,
Khi chưa biết phận người.
Tôi đã gặp được Ngài,
Vừa qua mùa mưa lũ,
Chân bước nhịp khoan thai
Tìm trao tình thân ái,
Cho xóm nhỏ bình an.
Tôi đã gặp được Ngài,
Từ nơi hè phố ấy,
Giữa tiếng cười đông vui,
Một người đang lặng lẽ,
Ngồi nghe những tàn phai.
Tôi đã gặp được Ngài,
Ngoài kia nhìn xa vắng,
Bên mái hiên nhà người,
Một thân già côi cút,
Dõi theo bóng chiều trôi.
Tôi đã gặp được Ngài,
Khi đêm về qua phố,
Sương xuống lạnh đôi vai,
Một người phu quét lá,
Đường khuya vẫn miệt mài.
Và tôi đã gặp Ngài,
Khi bình minh thức giấc,
Trong nắng ấm ban mai,
Một dáng gầy thon nhỏ,
Đi tìm kế sinh nhai.
Đông Phố
Wednesday, July 7, 2010
Lượm đó đây
*****Chiên không người chăn sẽ chạy lòng vòng và có thể sẽ rơi vào tay những người chăn chiên giả mạo. Điều này cũng đúng cho chính chúng ta.
*****Le kinh' 2 thanh Phero & Phaolo: Co' bao nhiêu là khác biệt giữa hai con người này!
_Một người chỉ là ngư phủ đơn sơ nhưng đầy mãnh lực.
_Người kia thì là một nhà trí thức với những tình cảm thật sâu xa.
_Họ cũng không phải luôn luôn dồng ý với nhau.
_Tuy nhiên chúng ta mừng lễ hai vị Thánh này cùng một lúc
_Bởi vì mỗi vị đã giữ một vai trò trong việc xây dựng cộng đoàn tiên khởi của mọi tín hữu.
*****Lạy Thầy, con biết con có thể trò chuyện với Thầy bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu.
Xin Cho Con Biết Chúa, Xin Cho Con Biết Con.
xin cho con biết con,
xin cho con biết Chúa.
quên đi chính bản thân,
yêu mến Chúa và làm mọi sự vì Chúa.
biết tán dương Chúa và chỉ nghĩ đến Chúa.
Ước gì con biết nhận từ Chúa
tất cả những gì xảy đến cho con
và biết chọn theo chân Chúa luôn.
Xin Chúa hãy nhìn con, để con yêu mến Chúa.
Xin Chúa hãy gọi con, để con được thấy Chúa.
Và để con hưởng nhan Chúa đời đời.
Amen.
Tuesday, June 29, 2010
Thiên Chúa làm việc liên tục để tạo dựng và cứu chuộc con người
Lạy Chúa,
là Thiên Chúa của con, con không giống như những người nghi ngờ Chúa, nhưng đối với con, có khi còn tệ hơn nữa, vì con không để ý đến Chúa đang hoạt động trong con và trong thế giới con sống.
Lạy Chúa từ nhân và giàu lòng chăm sóc, con muốn xin Chúa hãy hoạt động nơi con để biến đổi sự thiếu sót của con. Nhờ đó con sẽ cảm nhận được quyền năng thánh thiện của Chúa nơi tâm hồn con. Amen
Ơn Xin:
Con xin được thấu hiểu và tin tưởng vào Thần Khí của sự sống đang hoạt động trong thế gian. Ngài kiên nhẩn tỏ bày mọi sự qua thời gian, và chú tâm từng giây phút tới Dân Chúa – và tới con.
Monday, June 21, 2010
Khi đến với Chúa
Lạy Chúa,
khi đến với Chúa
con tháo bỏ đôi giày:
những tham vọng của con,
con cởi bỏ đồng hồ:
thời khóa biểu của con,
con đóng lại bút viết:
các quan điểm của con,
con bỏ xuống chìa khóa:
sự an toàn của con,
để con được ở một mình với Ngài,
lạy Thiên Chúa duy nhất và chân thật.
Sau khi được ở với Ngài,
con sẽ xỏ giầy vào,
để đi theo đường của Chúa
con sẽ đeo đổng hồ,
để sống trong thời gian của Chúa
con sẽ đeo kính vào,
để nhìn thế giới của Chúa
con sẽ mở bút ra,
để viết những tư tưởng của Chúa
con sẽ cầm chìa khóa lên,
để mở những cánh cửa của Chúa.
Graham Kings
(Rabbouni)
“Cử hành Bí tích Thánh Thể và thực thi bác ái”
Đây là công nghị được Giáo phận Rôma tổ chức hàng năm, đánh dấu một năm mục vụ đã kết thúc và khai mạc năm mục vụ mới.
ĐTC cổ võ các tín hữu siêng năng chầu Thánh Thể, nhờ đó hoạt động tông đồ mới thực sự sinh ơn ích và làm chứng hữu hiệu về lòng Chúa yêu thương.
ĐTC nhấn mạnh mối liên hệ giữa đức Ái và cử hành Bí tích Thánh Thể là sức mạnh, Ngài nói:
**“Việc cử hành Bí tích Thánh Thể đích thực không thể không dẫn đến cuộc gặp gỡ và mang Chúa đến với tha nhân đang sống, đang làm việc và đang đau khổ”.
Như vậy, sống Bí tích Thánh Thể trở thành một giá trị hiện thực trong bối cảnh cuộc khủng hoảng kinh tế - tài chính hiện thời. Nhờ sống triệt để ý nghĩa cử hành Thánh Thể, người Kitô hữu cảm nhận được tiếng Chúa kêu gọi :
**“sống liên đới với người nghèo, đem lại cho họ niềm hy vọng vào ngàymaitốt-đẹp&xứng- đánghơn”. ** “giải thoát con người khỏi những xiềng xích của chủ nghĩa cá nhân”
** “hủy bỏ mọi khác biệt về nguồn gốc, quốc tịch và niềm tin”.
Nơi Bí tích Thánh Thể, các Kitô hữu
** “nhận ra mình là thành viên của đại gia đình con cái Chúa, trong đó mỗi người được ban-ơn riêng để phục-vụ mọi người”.
** “Dù chọn sống đời linh mục hay hôn nhân, hãy luôn trung tín và mở ra với sự-sống”.
Công nghị giáo phận Rôma kết thúc vào ngày 17-06-2010.
Sunday, June 6, 2010
Thiên Chúa Luôn Ở Giữa Chúng Ta
Lạy Chúa là Đấng Khôn Ngoan,
Lạy Chúa là Đấng Toàn Năng,
Cứ nghĩ đến Chúa là con thấy như Chúa đang ngắm con.
Con hơi sợ hãi khi biết có ai thấu rõ lòng con từng giây phút.
Nhưng con lại thấy cái nhìn của Chúa ôi chao là âu yếm.
Từ đáy lòng, con biết Chúa đang nhìn con và Chúa vui sướng.
Con sững sốt lạ lùng và lòng tràn đầy cảm mến. Amen
Ơn Xin:
Con xin Chúa ban cho con ơn được nhận thức sự hiện diện của Ngài, Đấng Emmanuel (Thiên Chúa ở cùng chúng ta) và Thần Khí của Sự Sống.
Tuesday, June 1, 2010
Thiên Chúa Luôn Trao Ban Những Món Quà
Lạy Chúa,
Lạy Thiên Chúa toàn năng, Chúa là Đấng Tạo Dựng trời đất, muôn vật hữu hình và vô hình từ những hạt tử vô cùng nhỏ bé cho đến những thực thể bao la.
Chúa là Đấng tạo dựng thế giới cuộc sống của con, chính sự sống con và từng mảnh nhỏ cuộc đời con. Không có gì nơi con có thể đòi hỏi Ngài phải tạo dựng nên con.
Mọi sự là do Chúa và từ Chúa mà tạo dựng nên con, vì Chúa là Tình Yêu và Chúa muốn chia sẽ với những ai yêu mến Chúa.
Con chúc tụng và cảm tạ Chúa, tất cả những gì là chính con, những gì con có và hiện hữu. Amen
Ơn xin:
Con muốn đón nhận vũ trụ, sự sống, và chính bản thân con với lòng cảm kích, vì tất cả đều là: những món quà từ Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa, và Chúa của con
Sunday, May 30, 2010
Chúa Ba Ngôi
Saturday, May 22, 2010
Lời Nguyện Dễ Thương
Một ngày mới đang mở trước mặt con.
Mỗi ngày đều là một bất ngờ.
Con không rõ những gì sẽ xảy đến cho con,
nhưng con biết chắc mình được sống
trong vòng tay yêu thương của Chúa,
nên con thấy vui tươi và bình an.
Mỗi ngày đều là một quà tặng của Chúa.
Cả niềm vui lẫn nỗi buồn,
cả thành công và thất bại,
tất cả đều là quà tặng của Tình Yêu,
tất cả đều đưa con đến gần Chúa.
Lạy Chúa Giêsu,
con muốn giang tay đón chào một ngày mới.
Con muốn tận dụng từng phút giây trong ngày
để tôn vinh Chúa , để phục vụ tha nhân và phát triển con người mình.
Ước gì con luôn sống dưới ánh mắt Chúa
và để Chúa làm chủ mỗi tư tưởng,
lời nói và việc làm của con.
Và ước gì, khi đêm về,
con có thể tự hào rằng
mình đã biến hôm nay thành quà tặng để dâng lên cho Chúa . Amen
Friday, May 21, 2010
Cùng với Thánh Thần
Tuesday, May 4, 2010
Bình An của Thầy
Sunday, May 2, 2010
Thiên Chúa ở cùng nhân loại
Saturday, May 1, 2010
Bé Mọn Toronto: Bé Mọn Toronto#links
Friday, April 23, 2010
Thursday, April 22, 2010
Five Finger Prayer
2. The next finger is the pointing finger. Pray for those who teach, instruct and heal. This includes teachers, doctors, and ministers. They need support and wisdom in pointing others in the right direction. Keep them in your prayers.
3. The next finger is the tallest finger. It reminds us of our leaders. Pray for the PRIME MINISTER, no matter how you voted, leaders in business and industry, and administrators. These people shape our nation and guide public opinion. They need God's guidance.
4. The fourth finger is our ring finger. Surprising to many is the fact that this is our weakest finger, as any piano teacher will testify. It should remind us to pray for those who are weak, in trouble or in pain. They need your prayers day and night. You cannot pray too much for them.
5. And lastly comes our little finger - the smallest finger of all which is where we should place ourselves in relation to God and others. As the Bible says, "The least shall be the greatest among you." Your pinkie should remind you to pray for yourself. By the time you have prayed for the other four groups, your own needs will be put into proper perspective and you will be able to pray for yourself more effectively.
Tuesday, April 20, 2010
Thi Ca công giáo
Vâng lời Thầy con xin thả lưới
Phục sinh 3 năm C-2010
Vâng lời Thầy con xin thả lưới
Dù cả đêm chẳng bắt được mẻ nào
Thuyền nhẹ tênh nhưng lòng buồn rười rượi
Biết mai này sẽ sinh sống làm sao?!
Vâng lời Thầy con xin thả lưới
Dù trắng đêm mệt mỏi vô cùng
Bên phải mạn thuyền vừa tung xuống dưới
Cá đâu chui đầy lưới sắp rách tung?
Leo lên bờ vội vàng mặc áo
Thấy lỗi vô cùng nghi ngại lưới gieo
Thầy mỉm cười rồi Thầy lại bảo
Bỏ lưới theo Thầy, con cũng liều
Vâng lời Thầy con xin bỏ lưới
Lưới cá chưa xong, Thầy lại bảo lưới người!
Xác thì khỏe nhưng hồn con yếu đuối
Nhưng quyết theo Thầy dù chưa biết chốn nơi
Rồi cứ thế con đi Thầy ạ
Bỏ biển lên bờ, bỏ hàng họ, tương lai
Nhưng có lần Thầy hỏi làm con buồn quá
Nếu bỏ Thầy giờ con biết theo ai?
Con hỏi thế, nhưng không phải là hỏi lại
Vì trong con, Thầy đã biết câu trả lời
Con bộc trực nghĩ sao nói vậy
Nhưng Thầy biết con thương Thầy lắm Thầy ơi!
Có lần Thầy chợt hỏi mọi người
“Thầy là ai?” con thảng thốt trả lời:
Thầy là con Thiên Chúa Trời hằng hữu
Thầy lại khen con: “chính Cha ta chọn ngươi!”
Dù là tin nhưng lắm phen yếu đuối
Có một lần Thầy đi trên biển khơi
Con tưởng là ma, nhưng nếu thực là Thầy cho con đi với
Đi được mấy bước con đã sắp chìm rồi!
Lần Thầy ngủ trên biển đêm sóng gió dữ
Thuyền sắp chìm Thầy vẫn ngủ, tàu nghiêng
Thức Thầy dậy, Thầy quát cho sóng gió
Lặng như tờ, rồi mắng con thiếu đức tin!
Rồi lần Thầy muốn vào Giê-ru-sa-lem
Nơi Thầy biết chắc sẽ bị đau khổ kiếm tìm
Con cản Thầy đừng đi, Thầy quay lại nghiêm:
“Sa-tan, lui lại đằng sau…” con đành im!
Biết thế, Thầy vẫn giao con chìa khóa
Cửa trên trời dưới đất con cầm canh
Thầy bảo giữ, thì con cố giữ đó
Nhưng lắm lo bao chuyện chẳng đặng đành!
Chợt trong bữa ăn Thầy đòi rửa chân cả bọn
Thầy rửa ai cũng mặc, nhưng nhất định không con!
Thầy bảo không cho Thầy rửa tức là con không muốn
Chung phần với Thầy! thôi thì rửa cả đầu, tay luôn!
Thầy nhớ không sau buổi ăn tối sau cùng
Hát thánh vịnh xong, lên núi Ô-liu chung
Con hứa không bỏ Thầy, Thầy bảo ba lần đúng
Con chối Thầy trước gà gáy bình minh!
Đêm cuối cùng có ai mà biết được
Ngoài riêng mình Thầy trong thổn thức khổ đau
Chúng con ngủ mê, Thầy gọi thức, lại ngủ
Chúng con bỏ Thầy trong giờ phút cuối sau
Rồi chúng đến giữa đêm đen với khí giới
Có Giu-đa dẫn lối tìm bắt Thầy
Hắn ôm hôn Thầy! ôi nụ hôn giả dối!
Con muốn cứu Thầy cùng chạy thoát khỏi đây…
Con rút kiếm chém đứt tai một đứa nào
Thầy bảo con hãy xỏ kiếm vào bao
“Kẻ dùng kiếm sẽ chết vì lưỡi kiếm”
Nhìn chúng bắt Thầy đi mà thổn thức nghẹn ngào!
Rồi chúng con đứa nào cũng chạy trốn
Con theo Thầy chỉ khuất bóng xa xa
Ơi hỡi Thầy ơi giờ Thầy trong nguy khốn
Nước mắt con cứ ứa xuống nhạt nhòa!
Nửa đêm hôm con theo vào dinh tòa
Dù giả vờ nhưng có đứa nhận ra
Chúng hỏi ba lần con chối cả
Và Thầy ơi con nghe tiếng canh gà!
Thầy nhìn con mắt buồn không trách móc
Con ra ngoài ngồi một mình khóc lóc
Vừa hứa với Thầy chỉ vào chiều hôm trước
Giờ lại chối Thầy mặt trời chưa kịp mọc!
Thôi thế thôi bây giờ thôi hết
Con theo chân Thầy lên đồi chết
Trở về đời bơ vơ con không biết
Sẽ làm gì cho hết kiếp Thầy ơi!
Nhưng sau ba ngày Thầy chợt phục sinh
Mộ đá kia khăn liệm còn nguyên bên
Con chạy ra không thấy Thầy yêu kính
Về Ga-li-lê Thầy hiện đến nguyên hình!
Thầy hỏi con mấy lần Thầy có nhớ
“Có yêu Thầy không?” con bảo yêu Thầy
Lần thứ ba con nghẹn buồn tiếng thở
Thầy bảo con hãy chăm sóc chiên bầy
Vâng,
Vâng lời Thầy con xin thả lưới
Dù đời con trôi góc biển chân trời
Con xin theo Thầy từ ban đầu đến cuối
Và học Thầy yêu để sống chết vì người!
Vâng,
Vâng lời Thầy con xin thả lưới
Hay Thầy bảo con làm gì đi nữa Thầy ơi!
lykhách
Monday, April 19, 2010
NHỮNG VÒNG TRÒN
Nhớ hồi tôi chừng 7 tuổi, ông nội dẫn tôi đến bên hồ cá trong trang trại rồi bảo tôi thử ném một viên đá xuống nước. Sau đó ông bảo tôi quan sát những vòng tròn trên mặt nước bởi chính viên đá vừa ném. Rồi ông bảo tôi: "Cháu hãy thử hình dung mình như viên đá kia. Trong đời, cháu cũng có thể tạo ra rất nhiều vòng tròn xao động và chúng sẽ ảnh hưởng đến sự an bình của tất cả những người xung quanh."
Và rồi ông tiếp tục: "Hãy luôn nhớ rằng cháu là người chịu trách nhiệm về những gì cháu đã đặt vào trong vòng tròn của chính mình và vòng tròn đó cũng sẽ lan toả và chạm vào rất nhiều vòng tròn khác. Vì vậy hãy sống sao cho những điều tốt đẹp mà vòng tròn của cháu tạo nên được gửi đi như những thông điệp của hòa bình và nhân ái đến khắp mọi người. Ngược lại, những xao động sinh ra từ sự giận dữ hoặc ganh tị chắc chắn sẽ lan tỏa và ảnh hưởng đến những vòng tròn khác. Do đó, cháu cần phải ý thức được trách nhiệm của mình đối với tất cả những điều trên".
Đó là lần đầu tiên trong đời tôi nhận ra rằng sự an bình nội tại hay sự bất an trong mỗi con người đều chảy ra thế giới này. Vì thế sẽ không thể tạo lập một thế giới hòa bình khi chúng ta đang còn bị vướng bận bởi những xung đột nội tại, hận thù, hồ nghi hay giận dữ bên trong dẫu cho những xúc cảm hay ý nghĩ đó có được nói ra hay không.
Mọi khuấy động xung quanh những vòng tròn diễn ra trong mỗi chúng ta đều tràn ra thế giới rộng lớn này, hoặc để tô vẽ thêm vẻ đẹp cho cuộc sống, hoặc cản trở, phá vỡ những vòng tròn khác.
Thursday, April 15, 2010
Một cậu con trai vừa tròn mười ba tuổi đã quyết định đến gặp một võ sĩ để xin thầy luyện cho cậu một môn võ Judo, nhưng điều đáng tiếc đã xảy ra, trong một tai nạn, cậu đã bị cụt mất cánh tay bên trái, vậy mà một võ sĩ Nhật nọ vẫn đồng ý nhận anh làm đệ tử. Cậu con trai rất đỗi vui mừng và ra sức luyện tập, tuân thủ nghiêm nhặt những điều thầy chỉ dạy và anh ta thực hành rất nhuần nhuyễn những bài học thầy mình đã truyền.
Thời gian trôi qua, cậu theo thầy đã lâu nhưng cậu thắc mắc tại sao thầy chỉ dạy cho cậu một thế võ, một đường quyền duy nhất và ngày nào cậu cũng chỉ luyện tập có thế thôi, cậu bèn xin thầy truyền thêm cho cậu một vài thế võ nữa, vài những đường quyền khác mà cậu thấy những người khác đã biểu diễn rất đẹp mắt. Võ sư trả lời:
- Con chỉ cần biết đường quyền ấy mà thôi và đó là đường quyền duy nhất cần thiết cho con, nên con phải học biết và tập luyện cho nhuần nhuyễn.
Mặc dù không thích thú gì với lời giải thích của thầy nhưng cậu tin tưởng vào thầy và tiếp tục luyện tập mỗi ngày một trở nên điêu luyện hơn. Vài tháng sau đó, võ sĩ cho cậu tham gia một trận đấu võ. Cậu cảm thấy rất ngạc nhiên vì mình đã thắng hai trận đấu đầu tiên cách dễ dàng. Trận đấu thứ ba chắc chắn sẽ khó khăn hơn và thử thách cậu nhiều hơn, nhưng rồi cậu cũng đã nhanh chóng khống chế được đối thủ thứ ba của mình. Trọng tài đã thổi còi chấm dứt trận đấu trước sự ngạc nhiên của biết bao nhiêu người, bởi cậu đã thắng được những đối thủ của mình là những võ sĩ có thân hình cường tráng và mạnh khỏe hơn, giàu kinh nghiệm hơn trong trường thi đấu. Cậu đã đoạt giải vô địch trong trận đấu.
- Thưa thầy, tại sao con thắng một cách dễ dàng như vậy với chỉ bằng một đường quyền duy nhất.
Võ sư trả lời:
Cậu con trai đã thành công mỹ mãn bởi anh đã trung thành với người thầy dày dạn kinh nghiệm và hoàn toàn tin tưởng vào lời thầy dạy, cho dù có những lúc anh cảm thấy nhàm chán với việc tập luyện một đường quyền duy nhất. Thầy của anh cũng giúp anh gặt hái thành công mỹ mãn là vì ông đã hiểu được ưu khuyết điểm của thế võ cũng như của chính người học trò thân tín của mình. Sống trong cuộc đời, ai trong chúng ta cũng có những vị thầy để hướng dẫn chúng ta gặt được những hoa trái của thành công và ngay cả những thầy dạy cho chúng ta biết thế nào là thất bại.
Mỗi tín hữu Kitô chúng ta cũng có một vị thầy cao cả và muôn thuở là Chúa Giêsu Kitô, Người đã chiến thắng và sẽ giúp chúng ta đạt tới sự toàn thắng. Có thể nói mùa phục sinh là thời gian chúng ta sống trong niềm vui chiến thắng. Chiến thắng cao cả nhất là chiến thắng sự chết. Chúa Giêsu đã chiến thắng sự chết, vượt qua cái chết để bước vào vinh quang phục sinh. Con đường đó Ngài cũng mời gọi chúng ta hãy tiếp bước để gặt hái được những hoa thơm trái ngọt của sự sống vĩnh hằng. Nhưng để được như thế, trước hết mỗi chúng ta phải biết làm theo những gì Người đã dạy chúng ta, vì chúng ta tin rằng Người thấu hiểu tất cả chúng ta và từng người chúng ta nhiều hơn cả những gì chúng ta biết về mình. Người biết con đường nào sẽ đưa chúng ta đến thành công và hạnh phúc viên mãn.
Với niềm tin tưởng đó chúng ta sẽ dễ dàng vượt qua những gì là gian nan, thử thách của cuộc sống cũng những gì là nhàm chán của cuộc đời với ý thức rằng chỉ có Chúa tồn tại muôn đời và muôn đời toàn thắng. Hãy cùng đồng hành với Người để đi qua các giai đoạn của cuộc sống. Như thế chắc chắn chúng ta sẽ luôn cảm nhận được bình an, hạnh phúc với niềm vui nội tâm sâu xa.
Cầu chúc quí vị và các bạn luôn cảm nghiệm được niềm vui thánh này không chỉ trong mùa phục sinh, mà trong suốt cuộc đời của bạn dọc trên cuộc lữ hành trần thế.
R. Veritas